Wednesday, June 4, 2014

Unicode in Visual Webpart Sandbox

Hello EveryBody,

Issue:

I develop "Visual Webpart Sandbox", i want to display vietnamese or unicode on webpart, but it can not render unicode.

Solution:

If we add Text "Réponse" into ascx. when we build ascx.g.cs will not keep Réponse but it generate the character like @... so we must go to ascx.g.cs to edit directly.

Thanks all, My god will bless to all of you.

1 comment:

  1. đồng tâm
    game mu
    cho thuê nhà trọ
    cho thuê phòng trọ
    nhac san cuc manh
    số điện thoại tư vấn pháp luật miễn phí
    văn phòng luật
    tổng đài tư vấn pháp luật
    dịch vụ thành lập công ty trọn gói
    nước cờ trên bàn thương lượng
    mbp
    erg
    nghịch lý
    chi square test
    nghệ thuật nói chuyện
    coase
    thuyết kỳ vọng
    chiến thắng con quỷ trong bạn
    cân bằng nash

    - Cù tỷ, còn nhớ lần chúng ta gặp ở công ty cơ khí Lợi Đạt không? Thấy Cù tỷ lo lắng như vậy, em cũng thật sự lo lắng, chuyện này sao lại xảy ra với Cù tỷ, chẳng may...
    Triệu Quốc Đống thoáng cái đã bị Cù Vận Bạch bịt miệng lại:
    - Quốc Đống, em cố ý hả?

    Triệu Quốc Đống cười cười đẩy tay Cù Vận Bạch ra rồi chớp mắt nói:
    - Em chẳng qua chỉ muốn Cù tỷ có ấn tượng về em mà thôi. Chẳng qua sức chịu của Cù tỷ đúng là có hạn. May là Wc gần đó nếu không?

    Cù Vận Bạch đỏ bừng mặt không ngẩng đầu lên được, chỉ có thể đấm mạnh vào lưng Triệu Quốc Đống:
    - Im, im.

    - Được rồi, không nói nữa. Em chỉ muốn nhớ lại những kỷ niệm với Cù tỷ mà.
    Triệu Quốc Đống tránh tay Cù Vận Bạch. Lúc này Cù Vận Bạch như một cô gái rơi vào lưới tình.

    - Hừ, hình tượng của chị chẳng lẽ chỉ như vậy sao? Đầu em sao chỉ có mấy việc này chứ hả?
    Cù Vận Bạch hờn dỗi trừng mắt nhìn hắn.

    - Cù tỷ, vậy oan cho em. Ký ức sao em có thể khống chế, nó tự chọn mà, ấn tượng về việc thú vị thì nó tự chui vào đầu mà.
    Triệu Quốc Đống cười nói:
    - Cũng giống như lúc cùng chiến đấu ở Hội chợ thương mại vậy, em cũng rất nhớ.

    Cù Vận Bạch dựa vào vai Triệu Quốc Đống rồi nói:
    - Quốc Đống, đời người lúc thăng lúc trầm, nếu không như vậy sao gọi là cuộc sống? Cuộc sống như vậy mới đặc sắc mà.

    - Đúng thế, Cù tỷ nếu là không có mưa gió thì em sao có thể lưu lại dấu ấn trong tim Cù tỷ.

    - Có sao?

    - Không có ư? Vậy em bây giờ sẽ lưu lại trong tim chị.
    Triệu Quốc Đống ôm chặt Cù Vận Bạch, nhìn chằm chằm vào mắt đối phương.

    - Được rồi, lưu rồi mà Quốc Đống.

    ReplyDelete